Vô Thường Nguyễn Bảo Trung Pdf, Khoa Học Tâm Linh, Sách Nói Vô Thường

-

Ngườiđời khi vẫn phát nguyện quy y Tam Bảo là họ sẽ an trú trong căn nhà Như Lai, vìđó là nơi ở an vui dài lâu nhất. Chánh pháp Như Lai là hào quang đãng chân lý,giúp cho chúng sanh phân định được đâu là tính chất mê muội, luân hồi với đâu làgiác ngộ, giải thoát. Chánh pháp Như Lai còn soi sáng cho việc đó sanh phá tanmàn vô minh điên đảo để ngừng trừ mọi sai lạc đau khổ. Do đó trong gớm Pháp Cúcó dạy: "Vì khiếp sợ bất an mà mang lại quy y thần núi, quy y thần cây, quy ymiếu thờ thổ thần nhưng đó chẳng phải là chỗ nương dựa im ổn, là chỗ quy y tốithượng. Ai quy y như thế khổ não vẫn tồn tại nguyên. Trái lại quy y Phật, quy y
Pháp, quy y Tăng, phân phát trí tuệ chân chính, phát âm thấu tứ lẽ mầu: biết khổ, biếtkhổ nhân, biết khổ diệt và biết tám bỏ ra Thánh đạo bài trừ khổ não; sẽ là chỗquy y an ổn, là nơi quy y buổi tối thượng. Ai quy giống như vậy, giải thoát không còn đaukhổ".

Bạn đang xem: Vô thường nguyễn bảo trung pdf

Vìkhông dấn chân đúng lời Phật dạy, đề xuất chúng sinh sống vào cảnh vọng tưởng màkhởi tà kiến: vô thường xuyên chấp là thường, vô vấp ngã chấp là ngã, không thanh tịnhchấp là thanh tịnh, khổ đau chấp là an lạc, bắt buộc bị luân hồi và đau khổ triềnmiên.

Tấtcả hồ hết sự đồ gia dụng trong trần gian này đều yêu cầu biến đưa không ngừng: bọn chúng luônluôn sanh, trụ, dị, diệt hoặc thành, trụ, hoại, không. Nhân loại không một vậtnào sống thọ vĩnh viễn và rất có thể đứng yên ổn một chỗ; tất cả đều vô thường, khôngnhững vô thường xuyên trong từng năm, tháng, ngày, giờ hơn nữa vô hay trong từng sát-nasanh diệt.

Đốivới con bạn cũng vậy, bây giờ tóc còn black nhánh, mai sau soi gương lại đãthấy bội nghĩa đầu. Lúc này làn da còn tươi láng, ngày mai đã thấy mối nhăn nheo.

Vũtrụ, sơn hà, đại địa, dù rất cao khiến họ tưởng lầm nó là kiên cố,nhưng thật ra nó cũng chịu sự biến hoại vô thường xuyên không kém. Hòn núi cơ khichúng ta không sanh nó đã có, đến khi họ nhắm đôi mắt nó vẫn còn. Chúng tatưởng hòn núi sẽ là thường; cho tới của cải thứ chất, đơn vị cửa họ cũngtưởng lầm như thế. Do tưởng lầm nên họ quay cuồng trong vòng điên đảo,đem mẫu tâm tham, sân, đắm đuối để giành giựt lấy các gì họ cho là quý, làthường, là chân thật, phải mới tạo ra biết bao cực khổ xấu xa, thậm chí còn đôi lúccòn giành giựt nhau từng đồng bạc, từng chút địa vị, từng lời ăn uống tiếng nói,từng cách đi, từng cử chỉ... Đến như cái thân của bọn họ do tứ đại (đất,nước, gió, lửa) vừa lòng thành, vày năm uẩn (sắc, thọ, tưởng, hành, thức) cấu tạonên, tự khi phụ huynh sinh ra cho tới khi nhắm mắt lìa đời, đo đắn bao nhiêulần biến biến đổi thay cho tới các tế bào trong cơ thể bọn họ cũng cố kỉnh đổitrong từng giờ, từng khắc mà bọn họ không hay, ko biết.

Xem thêm: Bóng đèn huỳnh quang philips, bóng đèn huỳnh quang t5 14w 600mm philips

Thânthể của mọi người đều vô thường như thế - Đôi lúc chúng ta cũng biết như thế,nhưng chính chúng ta vẫn cứ hy vọng thân của bọn họ tồn tại mãi mãi, tại do lòngtham, chấp ngã, nên chúng ta thấy "ta" là quý hơn toàn bộ mọi người,chỉ có "ta" new đáng được trọng vọng, khen ngợi, còn người khác thìkhông yêu cầu trọng vọng, khen ngợi. Chính là vì lòng chấp ngã, ích kỷ, tị tthamlam của chúng ta mà ra.

Vảlại trong ta có thời điểm tham, cơ hội giận, lúc si, nhưng cũng có thể có những lúc từbi, hỷ xả, tâm mong muốn bố thí góp ích đông đảo người. Vậy giả dụ nói dịp tham là ta vàlúc giận, thời điểm si, lúc tía thí, thời điểm từ bi, hỷ xả cũng là ta; thay thì, chủ yếu trongmột bản thân ta hóa ra có ngần ngừ bao nhiêu chiếc ta. Demo hỏi trong số những cáita đó chiếc nào thực sự là ta? khi ta tham lam thì mẫu tham đó thật là ta; khita giận, cái giận đó thật là ta, tốt khi ta kiêu mạn, tật đố loại kiêu mạn, tậtđố chính là ta? nếu nói tham là ta thì ta đã là con tín đồ tham mãi ko bao giờthay đổi được! trường hợp nói kiêu mạn, tật đố là ta, thì kiêu mạn tật đố ko baogiờ biến đổi được! nhưng không, mặc dù có kiêu mạn, tật đố nhưng khi biết tu hành,phá trừ kiêu mạn, sống một phương pháp khiêm tốn, thì có thể chuyển đổi được. Dù thamlam cơ mà nếu gọi được đạo lý thì cũng có thể có thể đổi khác được lòng tham lam ralòng cha thí.

Rõràng, trung ương của bọn họ luôn luôn thay đổi, thân thể của chúng ta cũng cố đổikhông ngừng, không có những lúc nào thiệt là ta cả. Ngay trong giờ đồng hồ phút ta tự nghĩ tađây là ta, thì khẩu ca ta này cũng đã không nên đi rồi. Bởi vì trong cơ hội ta nói tađây, thì chính ảnh tượng mà ta tưởng là ta đó cũng biến hóa đi rồi. Vai trung phong hồn tagiờ này không hề như giờ đồng hồ phút trước. đến nên, vừa mới mở miệng nhắc tới cái tathì dòng ta đó đã bay đi mất. Cố mà vày không hiểu, vì vậy cứ đinh ninh rằng:"Ta đây, ta quý rộng tất cả, ao ước được tất cả mọi fan tôn trọng, khenngợi, và hoàn hảo không ai được chê ta hết. Nhưng ngược lại ta cũng không muốntôn trọng và khen ngợi ai cả". Dòng ta nó tạo cho con bạn điên đảo, hẹphòi bởi vậy đó.

Chonên, bọn chúng sanh khổ cực là do vô vấp ngã mà chấp là ngã, không ta cơ mà chấp thiệt làta. Ai biết chú ý kỹ thân thể của mình, qua pháp môn "Bất tịnh quán"như đức Phật đã dạy thì vẫn thấy body chất chứa rất nhiều đồ bất tịnh, nếu bỏlớp da ngoại trừ thì ai cũng dơ không sạch như ai. Dòng bất tịnh ấy đã bao gồm từ trong bàothai, cùng khi lọt lòng mẹ đã và đang bất tịnh rồi. Cho dù được make up bao nhiêucũng chỉ là cái thân bất tịnh, cho tới khi nhắm mắt tắt thở, nó cũng là bấttịnh. Đối với loại thân bất tịnh này cụ thể như vậy mà chúng ta không nhậnthấy; trái lại còn chấp dòng thân này là tịnh, buộc phải nâng niu, chiều chuộng, trauchuốt nó quá đáng. Do mù quáng đối với thân vô thường, lại chỉ ra rằng thường đề xuất conngười luôn luôn luôn đau khổ vì nó.

Ngàyxưa có thiếu nữ Liên Hoa Sắc, khi nghe tới đức Phật dạy về đạo lý vô thường, rằng thânthể bất tịnh, chúng sanh bất tịnh, hữu tình bất tịnh, thì cô ta tức khắc phát tâmmuốn đi tu. Cơ mà trên bước đường đi tu ngang qua một dòng sông, cô xuống sôngrửa mặt, nhận thấy bóng mình bên dưới nước có gương mặt quá đẹp, cô suy nghĩ thầm:"Mình đẹp như vậy này nhưng mà đi tu thì uổng quá!" Cô bèn tảo trở lại.Bạn bè gặp gỡ cô quay trở lại bèn hỏi: "Tại sao hồi xưa chị phát trung ương dõng mãnh,muốn mang lại đức Phật để mong xin xuất gia, tu hành, hiện nay chị lại thối chí trởlui là nuốm nào?" Cô ta trả lời rằng: "Ôi! Tôi đẹp quá như thế này màđi tu làm những gì cho uổng!" họ hỏi: "Vậy chị đẹp như thế nào?" Cô tatrả lời: "Tôi soi mặt bên dưới nước thấy cái bóng của mình phản chiếu dưới đó,hết mức độ là đẹp".

Quacâu chuyện trên, bọn họ thấy rằng: nét đẹp của cô ta chỉ là nét đẹp phảnchiếu lại lòng tham đắm xác thân chứ so với người khác chưa chắc đã đẹp, vàđôi với loài cá dưới nước khi thấy bóng cô ta thì nên chạy trốn xa. Cô ta thấycái bóng mình dưới nước cho là đẹp, vị nghĩ lầm mẫu thân là đẹp, bất ngờ nóđang xấu, đang phá hủy từ từ mà cô ta ngần ngừ không hay!

Mục Lục Lời giới thiệu Sống sâu lừng chừng trước ngoài kia hoa nắng xinh sắn TRA CỨU THẦN SỐ HỌC xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, những Năm Cuộc Đời...
Khoa học đi khám phá phiên bản thân qua những con số - Pythagoras (Pitago)

Bầu trời vốn dĩ bao la Đôi tay nhân gian trước đó chưa từng độ ít nước đi ra biển cả lại mưa về nguồn Rồi đã qua hết Tháng hôm qua sống tất cả bình an?

*

Về thu xếp lại Tình yêu cẩn trọng Cái giá chỉ của một tối trực Rồi mai một mầm xanh bắt đầu Nơi tình yêu ban đầu Đừng vội tin cậy đừng vội bài xích phần đông câu chuyện nhỏ dại 1, có tác dụng sao có thể thương 2, tải hoa hồng lên áo 3, tình cờ khóc òa khi tất cả nhau Những mẩu truyện từ phòng cấp cho cứu Tấm lòng người bà bầu Mẹ ơi Lẽ Vô Thường cấp cứu Ngủ trong lúc thức - thức trong lúc ngủ Đêm trực đã qua một nửa yêu thương Về đi Kẻ tỉnh - tín đồ điên Nghe mưa rào qua phố Về làm dòng lá Ăn hiền khô ở lành trọng điểm hồn bao dung Trực ngày mùng Một Tết ngày mai trời sẽ sáng! Thêm một lần sống sâu một đợt em sẽ đến, hoan hỉ ôi cuộc đời!. Lời reviews ông việc làm báo Y tế góp tôi gồm cơ duyên được xúc tiếp với những cây bút bác sĩ. Trong những hạnh ngộ ấy, tôi may mắn gặp được Bảo Trung, với tên không giống là Vô Thường. Tôi nhớ dịp đó vào khoảng năm 2013, khi làn sóng hiểu nhầm về nghề chưng sĩ tràn lan trên mạng xóm hội, thì hằng ngày dậy, ko riêng tôi, mà lại rất đa số chúng ta đọc, thấy lòng chùng lại khi gặp gỡ được đông đảo dòng chữ như thủ thỉ, như chia sẻ về những nỗi nhức của người thầy thuốc bất lực trước việc nghiệt vấp ngã của cái chết. Mỗi mẩu truyện được bộc lộ một giải pháp giản dị, nhưng phần đông ẩn rất nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc vô cùng sâu sắc mà bạn đọc như thấy bao gồm mình vào đó, cũng mải miết với cơm trắng áo gạo tiền buộc phải chót vô tâm với phụ thân với mẹ, với người thân trong gia đình của mình. Có bạn đọc nhắn rằng, đọc chuyện của Vô thường xong, e đề nghị thu xếp ngay trở lại thăm ba mẹ, bởi chần chờ còn chạm chán song thân được bao lần… Phải là 1 trong những người ngấm triết lý Phật giáo lắm, phải có một trái tim đa cảm lắm, yêu thương con người, yêu thương thương cuộc đời lắm new viết được hồ hết dòng trắc ẩn, lay động bạn đọc mang đến vậy. Gồm lẽ, công việc của một bác sĩ cung cấp cứu, ngày hôm qua ngày trực tiếp đối diện với tận cùng nỗi gieo neo của kiếp người, tật bệnh, đói nghèo, bị tiêu diệt chóc… nên trong anh luôn nặng nỗi niềm độ ẩm ỉ, đau đớn về thân phận bé người. Mỗi mẩu truyện Vô Thường chuyển lên đều khiến nhiều, rất đa số chúng ta đọc rơm rớm nước mắt, tuy vậy sau số đông lay rượu cồn ấy, là sự việc thức tỉnh, khiến cho mọi người tu thân tu trọng điểm một biện pháp vô thức cùng tự nguyện. Đó là thành công lớn của người sáng tác Bs. Bảo Trung - Vô hay mà không hẳn cây bút nào cũng làm được. Mọi dòng như lời trung ương sự, như thể kể chuyện của Bs. Bảo Trung luôn đánh thức cái thiện, chiếc tình vốn ẩn trong sâu thẳm mọi người mà vì bon chen cuộc sống, thỉnh thoảng nó bị gây mờ bị chìm đi. Những dòng viết của Bs. Bảo Trung khiến cho người ta thấy buồn, tuy vậy trong nỗi bi lụy vẫn lóe lên sự ấm áp tin cậy vào trái tim nhân hậu, nhiều lòng trắc ẩn của người bác sĩ, lóe lên niềm tin vào phần nhiều điều thong dong vẫn hiện diện trên cõi đời này, ở cả gần như nơi tận cùng khổ sở chốn nhân gian. Có xúc cảm mỗi khi hiểu chuyện của Vô hay xong, độc giả sẽ ngộ ra rằng “Đời ngắn lắm yêu thương nhau còn chưa đủ. Nói làm chi lời phân cách vực sâu...” như lời thơ ở trong nhà sư yêu thích Tánh Tuệ trong bài xích “Cho bõ thời điểm trăm năm”. Nhận được tin Vô hay ra sách, tôi mừng lắm, bởi giữa những hỗn với trong loại đời, tập sách này thực sự là một trong món quà, giúp tín đồ người đang ngày ngày cần mang vác hầu như nặng nề, stress của định mệnh trên lưng, tự tìm kiếm được con đường giải thoát. Giải thoát khỏi những khổ sở do bao gồm mình chưa ngộ ra nhưng vướng phải, từ kia biết đem về thương yêu đúng cách cho cuộc đời và cho bản thân mình. Những mẩu truyện có thật ghi sinh sống phòng cấp cứu trong cuốn sách này giúp tín đồ biết thương người hơn, giúp cuộc sống đời thường bớt đi mọi khổ đau, các nuối tiếc, những hối hận vốn vẫn ẩn khuất phía sau hai chữ “giá như” khi phần đa chuyện không còn cứu vãn được nữa. Từng câu từng chữ của Vô thường như một phương pháp thiền định trị liệu, hàn gắn đông đảo vết yêu mến mà mọi cá nhân đều không thoát khỏi trong hành trình dài mưu sinh của mình. Tự đáy lòng, tôi thầm cảm ơn chữ duyên cho tôi được phát âm những mẩu chuyện của Vô Thường mỗi lúc lòng hoang mang buồn bã, cảm ơn chữ duyên cho tôi giành được hạnh ngộ chạm chán gỡ một lớp lòng nhân hậu, trí tuệ, đẫm triết lý phật giáo của Bs. Bảo Trung. Những mẩu chuyện của anh, từng giờ từng ngày góp tôi tương tự như nhiều bạn đọc biết buông bỏ những phù du thường nhật để cảm thấy được cái đẹp vốn vẫn hiện hữu trong đời. Nai lưng Yến Châu trưởng ban Báo Điện tử Báo sức mạnh và Đời sống bộ Y tế Cám ơn sự hỗ trợ, khích lệ để gia hạn và trở nên tân tiến website. Mọi đóng góp xin nhờ cất hộ về:Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Bank