TRUYỀN THUYẾT VỀ ÔNG NĂM CHÈO LÀ AI ? ÔNG NĂM CHÈO CÒN SỐNG HAY CHẾT

-

"Ông Năm Chèo" là chuyện đề cập dân gian tạo ra tại vùng Thất Sơn, ở trong tỉnh An Giang. Tuy nhiên ra đời sẽ lâu tuy vậy chuyện kể đến nay hãy còn thông dụng trong đời sống fan dân quanh vùng. Đây không chỉ là mẩu chuyện dùng kể cho vui trong những lúc nông nhàn, ngoài ra ẩn chứa được nhiều giá trị chi phí nhân mong gửi gắm mang lại hậu thế.

Bạn đang xem: Ông năm chèo là ai ? ông năm chèo còn sống hay chết

Truyện kể rằng, khi Phật Thầy Tây An còn tại thế, ông Đình Tây là tín đồ thường hầu hạ bên ngài. Một hôm Phật Thầy bởi lòng hiếu sinh, sẽ kêu ông Đình xuống Láng để đỡ đẻ cho 1 sản phụ trong những khi người ấy chỉ ở 1 mình trong căn chòi giữa đồng. Ck của sản phụ, tên là Xinh, sống bởi nghề săn rùa, bắt rắn, biết ông Đình trợ giúp cho gia đình mình vì vậy thì lạy tạ ơn, bên cạnh đó biếu ông Đình một con sấu bé vừa bắt được trong đêm tối. Ông Đình thấy nhỏ sấu dị thường, bao gồm năm chân, toàn thân một red color với đều lốm đốm bông hoa, cần nhận và ra quyết định trả tiền mang đến Xinh để mang đến nuôi chơi.

Bàn thờvợ ck ông Đình Tây.

Phật Thầy coi qua con sấu, bảo là quái quỷ vật, cần trừ đi kẻo trong tương lai gây họa lớn. Cơ mà thương nhỏ sấu quá, ông Đình nghĩ bí quyết giấu Thầy để đem đến trại ruộng Xuân đánh nuôi chơi. Sấu có sức phệ phi thường, chỉ trong cha năm nhưng nó rất có thể quật xẻ được người. Cùng sau một đêm dông mưa lớn, con sấu năm chân bứt gãy xích sắt mà lại đi.

Ông Đình nhớ lại lời Thầy mấy năm trước, run sợ về trách nhiệm, bắt buộc đến chịu tội với Thầy. Ngài tỏ ý đau khổ và tiếp nối trao đến ông Đình một cây mun, một lưỡi câu với hai cây lao, toàn bộ đều làm bởi sắt với dặn ông Đình cất giữ để dành riêng trừ con quái thú một khi nó làm cho hại sinh linh.

Thời gian trôi qua, Phật Thầy viên tịch, hốt nhiên một mùa lụt, sấu choài lên trên Láng Linh, rượt bắt thiên hạ có tác dụng náo cồn cả vùng. Fan ta mang lại báo với ông Đình. Ông Đình với bửu bối tới. Tuy thế sấu ngoài ra nghe được khá ông Đình. Cần đã mất tích dạng.

Từ kia như phắn bắt vậy, hễ ông Đình vắng thì sấu hiện ra, mà lại khi ông tới, nó không đủ can đảm hành động. Biết như vậy, nên mỗi một khi sấu làm cho sóng dậy miền bóng Linh, người ta đồng rập la lên: "Bớ ông Đình ơi! Ông Năm Chèo dậy!". Hễ cứ nghe câu đó thì sấu chạy ngay lập tức đuôi, dẫu gặp gỡ mồi ngon trước mặt cũng không đủ can đảm ở!

Đã các phen tới lui vùng nhẵn Linh để chực bắt quái thú mà ko lần nào chạm chán nó, ông Đình lần sau chót, kêu nói giữa hư không rằng: "Nếu sấu không tới số, thì trường đoản cú nay nên yên lặng, đừng nổi lên phá hoại buôn bản làng. Còn như mạng căn đã hết, thì nên sớm chịu oai trời, đừng để phải phiền ta!".

Sau ngày ấy, sấu đi đâu mất! Có tín đồ nói lúc Tây tía binh Gia Nghị, nghĩa quân rút lui nhưng vì chưng lúa dày thừa thuyền kháng không đi, ông Năm Chèo xuất hiện làm lúa rạp một luồng mang đến thuyền theo đó mà chống.(1)

***

Truyện tuy là truyền thuyết thần thoại dân gian, dẫu vậy qua đó, tín đồ sau tưởng tượng khung cảnh phá hoang của bạn dân nam giới bộ. Dịp bấy giờ, Nam bộ là vùng đất hoang, khi các lưu dân đặt bước chân đầu tiên mang lại đây, đã phải đối diện với các khó khăn, hiểm trở vày mọi thứ hồ hết lạ lẫm, trường đoản cú cảnh vật, thổ ngơi cho tới thời huyết khí hậu. Đặc biệt là cảnh khu đất đai hoang hóa, rừng rậm hoang vu. Đối với lưu giữ dân, cảnh tượng đó che một màn kín mà bạn dạng thân họ chưa tò mò hết được. Cho nên có thể nói, quy trình khai hoang mở cõi về phía phái nam Tổ quốc của những lưu dân cũng là quy trình đương đầu với bao hiểm nguy, bất trắc; trong các số đó con bạn phải thường trực đương đầu với không yên tâm về tâm lý. Sự run sợ này còn in dấu trong các truyện nhắc dân gian phái nam bộ.

Trong các loài ác thú mà phần lớn lưu dân thời khẩn hoang đề xuất đương đầu và chống chọi nhiều nhất có lẽ là cọp cùng sấu. Đây là hai loài nguy nan nhất cùng được dân gian truyền miệng nhau qua những mẩu truyện ly kỳ nhiều nhất. Cùng chuyện "Ông Năm Chèo" cũng nằm trong dòng chảy văn hóa dân gian này. Đó là giá trị thứ nhất của truyện - quý hiếm lịch sử.

Thứ hai là quý hiếm văn hóa, truyện "Ông Năm Chèo" phản ảnh tập quán trú ngụ và sống của tín đồ dân Nam cỗ luôn gắn liền với sông nước. Phái nam bộ bao gồm một khối hệ thống sông rạch chằng chịt, bởi vậy bài toán cư trú ven sông sẽ tạo tiện lợi cho việc di chuyển bằng con đường thủy, phù sa sông rạch bồi đắp xung quanh năm dễ dàng cho việc dẫn thủy nhập điền, tưới tiêu ruộng đồng, hoa màu, nơi ở thoáng mát cùng bao ứng dụng của cuộc sống thường ngày sinh hoạt hay nhật: tắm giặt, đánh bắt cá thủy hải sản, giao lưu dàn xếp hàng hóa, cung cấp buôn…

Ngoài ra, truyện "Ông Năm Chèo" còn phản nghịch ánh tư tưởng thờ phụng những bậc tiền nhân của tín đồ Nam bộ trong buổi đầu khai phá khu đất đai, tiêu diệt thú dữ nhằm đem lại cuộc sống an lành cho những người dân, mà rõ ràng ở đấy là ông Đình Tây. Lúc ông tương khắc và chế ngự được bé sấu hung hãn, trừ được tai ương cho dân làng, tín đồ dân lưu giữ ơn với lưu truyền.

Thứ bố là cực hiếm xã hội, truyện phản bội ánh ý thức đoàn kết của tín đồ dân Nam cỗ trong bắt đầu khẩn hoang, lập ấp. Khi thiên nhiên bắt đầu còn những trắc trở, họ đã biết chung sống lưng đấu cật cùng nhau khai phá, vừa lòng sức đánh đuổi thú dữ để sinh sản lập cuộc sống thanh bình bên trên vùng khu đất mới. Đồng thời qua đó, truyện còn có chức năng khuyến thiện trừ ác. "Ông Năm Chèo" tuy nhiên nghiệt súc nhưng vì chưng biết lỗi ko hại fan nữa nên không biến thành trừng phạt. Bởi vì đó, nhằm được bình yên trong cuộc sống, nhỏ người phải ghi nhận làm lành lánh dữ, lỡ như trước đó đây đã từng có lần phạm lỗi thì phải ghi nhận ăn năn mới mong mỏi có được cuộc sống đời thường an lành.

Bức vẽ lại sự tích Ông Năm Chèo.

Nói theo cách nói của dân gian, nghĩ theo cách nghĩ của dân gian thì: "Nghiệt súc đã ăn năn hối lỗi và đang nằm lặng ở một chỗ nào đó dưới mặt đáy sông cái, để... Tu! Ổng cứ nằm yên một chỗ, chỉ cần há mồm ra hứng, thì hệt như một miệng đáy to thân sông, vô số cá tôm đang lội tọt vào, no nê. Cho nên rất mau lớn. Hiện tại ông Năm vẫn dài cho mấy chục cây số, loại đầu giữa ngã ba sông vị trí nầy chớ loại đuôi mỵ mỵ sinh hoạt miệt dưới. Nằm chết cỗ mãi như thế, lâu ngày, phù sa bồi bao phủ thành động (nổi thân sông), lâu lâu vị tê mỏi, ổng cần yếu không vơi trở mình, cục cựa... Vậy là đất lở, bên sụp! Rồi một ngày làm sao đó, lúc đời tới nó đã trừng lên, chừng ấy rất nhiều kẻ hung hăng, gian ác kể cả vật dụng bay, tàu chiến của giặc..., trời khiến kéo nhau tới hấp thụ mạng - bị ông Năm Chèo nuốt trộng ráo hết. Còn những người dân có căn tu, ăn uống hiền sống lành thì được ổng rước, mang lại đi trên sườn lưng về vị trí kia bờ an nhàn, rất lạc. Vì thế người tu trong vùng thường xuyên nói ai tu trọng điểm dưỡng tánh, hiền lành thì chừng nữa được đánh giá tiên thánh, còn hung dữ, ko hiếu thảo với bố mẹ thì đề nghị vô họng ông Năm Chèo!".(2)

Hiện nay, tuyển mộ ông Đình Tây nằm ở xã Thới Sơn, huyện Tinh Biên, tỉnh An Giang - vị trí đây, bên cạnh mộ phần, bàn thờ cúng của vợ ông xã ông, còn tồn tại bộ đồ gia dụng nghề nhưng mà Phật Thầy Tây An đưa đến ông để thu phục ông Năm Chèo. Trên vách bên cạnh hông bàn thờ còn tồn tại bức họa vẽ lại sự tích ông Năm Chèo như là 1 trong bằng bệnh về lịch sử dân tộc khẩn hoang của bạn Nam bộ.

------------------------

(1) Nguyễn Văn Hầu (2006), Nửa tháng trong miền Thất Sơn, Nxb Trẻ, tr.134-136.

(2) Nguyễn Hữu Hiệp (2007), An Giang vài nét văn hóa đặc thù vùng đất phân phối sơn địa, Nxb Phương Đông, tr.85.86.

Xem thêm: 45 cách trang trí phòng ngủ dễ thương đơn giản nhất, 4 cách trang trí phòng ngủ dễ thương cho bạn nữ

Ông Năm Chèo là ai?

Ông Năm Chèo là một con cá sấu 5 chân, thân hình có rất nhiều đốm.

*
Ông Năm Chèo là ai ?

Sự tích Năm Chèo

Ông “Năm Chèo” là huyền thoại về một bé nghiệt súc – cá sấu 5 chân được người dân vùng Thất Sơn giữ truyền vào dân gian từ hơn 100 năm nay. Nhiều năm trước, cửa hàng chúng tôi may mắn gặp được hậu duệ của bạn được cho là đã nuôi con nghiệt súc “Năm Chèo” năm xưa. Đó là bà hồ Thị Cưng, con cháu ngoại đời thứ bốn của ông Đình Tây (đạo sĩ Bùi Văn Tây, đồ đệ thứ ba của Đức Phật Thầy Tây An) làm việc xã Thới sơn (Tịnh Biên, An Giang). Bà Cưng đang trông coi nơi cúng tự ông Đình cũng tương tự năm bảo bối mà Đức Phật Thầy giao mang lại bắt sấu “Năm Chèo” năm đó.

Theo bà Cưng, chuyện bước đầu từ một lần ông Đình Tây đi hành thiện tới vùng trơn (Láng Linh) thì thấy trong một căn chòi rách rưới nát bao gồm một đàn bà chuyển bụng sắp sinh bé nhưng lại ở công ty một mình. Thấy hoàn cảnh đáng thương, ông Đình Tây xông xáo thuộc mọi bạn làm vách che, lợp lại mái dột căn chòi. Việc vừa hoàn thành thì ck người thiếu phụ này cũng kịp về cho tới nhà. Cảm kích sự giúp đỡ của đầy đủ người, anh này khoe với ông Đình Tây nhị giỏ cá vừa bắt được nhằm lo cho vợ vượt cạn, rồi móc trường đoản cú túi bên hông ra một con vật nhỏ. Đó là nhỏ sấu khôn cùng kỳ lạ, da nó trơn bóng chứ ko sần sùi, chót mũi có red color rực, quan trọng có thêm cẳng chân mọc ra từ chân thông thường (móng đeo). Ông Đình Tây thấy hình dáng con sấu kỳ lạ bắt buộc thích thú, anh ông chồng liền khuyến mãi ông bé sấu này.

Ông Đình Tây về trình với Đức Phật Thầy những việc hành thiện và cho ngài xem nhỏ sấu lạ. Vừa thấy bé cá sấu, Đức Phật Thầy đơ mình, kế tiếp thở dài bảo ông Đình Tây tránh việc nuôi con cá sấu này, bởi nó là loài nghiệt súc sẽ có tác dụng điều sợ bá tánh. Tuy vậy ông Đình Tây thương xót ko nỡ, sau đó lui về đình Thới Sơn, lén nuôi sấu bé dại ở góc hồ sen trước sảnh đình. Thấy sấu mập nhanh, ông lấy dây cột chân nó lại. Càng lớn nhỏ sấu càng gồm tính tà khí bạo, ông tức thời thay bằng sợi dây xích bởi sắt để nó không thoát được.


Thế rồi sau một tối mưa to, gió lớn, ông Đình Tây đơ mình phân phát hiện con cá sấu bức xích trở thành mất. Lần theo tua dây xuống hồ, ông Đình Tây vạc hiện 1 bàn chân sấu vứt lại cùng với sợi xích. Hóa ra nó cắn bỏ 1 bàn chân để tránh thân! Ông Đình Tây bẩm báo Đức Phật Thầy. Ngài mặc nhiên như sẽ tiên đoán được việc xảy ra và trao đến ông Đình Tây năm món bảo bối gồm nhì cây lao, một cây mun cổ phụng, một lưỡi câu với một đường dây băng. Đồng thời, ông Đình còn được truyền “khẩu quyết biệt truyền” để thu phục nghiệt súc.

Một thời gian sau, tin dữ bất thần lan truyền trong vùng: bao gồm một con sấu mũi đỏ to con xuất hiện ở khu vực Láng

Linh – khu vực năm xưa ông Đình Tây được tặng con sấu nhỏ. Nó to như một loại ghe lớn, nổi lên tạo những cơn sóng béo nhấn chìm xuồng ghe của các người xuôi ngược bên trên sông. Có những lúc nó lên bờ bắt heo, gà nuôi trong chuồng của dân, lúc sát hại người, tạo biết bao nỗi kinh hoàng. Ông Đình Tây cấp vã chạm chán Đức Phật Thầy xin thu phục con nghiệt thú, tuy thế khi ông mang đến nơi là sấu lặn mất. Cứ thế những lần, hễ ông về thì sấu lại nổi lên quấy phá làm cho kinh hồn dân làng. Có fan thấy sấu nổi lên liền gọi thất thanh tên ông Đình Tây thì sấu tháo dỡ chạy.

Một lần, ông Đình Tây quyết trọng điểm ở lại chờ bắt sấu cho bởi được nhưng ngày qua vẫn không thấy sấu xuất hiện. Ông đứng thân vùng nhẵn kêu lớn: “Hỡi loại ngặc ngư, giả dụ thiên cơ được định, ngươi buộc phải nằm lặng sám hối tu hành, còn nếu số ngươi vẫn tận thì mau nổi lên theo ta về”. Ông Đình Tây đợi đến bố ngày vẫn không thấy bóng hình con sấu đâu, mà lại mãi từ đó về sau, không nghe ai nói sấu nổi lên gây rối dân làng mạc nữa. 58 năm sau (1914) thì ông Đình Tây viên tịch, đến nay đã trải qua 96 lần lễ giỗ. Bà Cưng cho cửa hàng chúng tôi xem năm bảo bối được Đức Phật Thầy giao mang đến ông Đình Tây năm xưa, được lộng vào khung kiếng, thờ tự trang nghiêm.


Ông năm chèo còn sống giỏi chết

Sau hôm đó, không người nào biết cá sấu đã đi được đâu! Có bạn kể rằng khi Tây tía binh Gia Nghị, quân nổi dậy rút lui, tuy thế lúa dày đề nghị thuyền không trải qua được, yêu cầu Năm Chèo trong khi làm một mặt hàng lúa để chống thuyền.

Ông năm chèo ngơi nghỉ đâu?

Ông năm chèo sinh hoạt An Giang, là vùng Thất Sơn.

Ông năm chèo tất cả thật hay không?

Hiện nay, lăng của ông Đình Tây thuộc làng Thới Sơn, thị xã Tịnh Biên, tỉnh giấc An Giang. Không tính ngôi chiêu tập và bàn thờ cúng của hai bà xã chồng, còn tồn tại một bộ đồ áo nghề mà lại Phật Thầy Tây An đã mang lại ông để thu phục Năm chèo. Trên bức tường bên của bàn thờ còn có bức tranh diễn tả câu chuyện ông năm chèo như một bằng chứng về sự việc tồn tại của mẩu chuyện này.

Ý nghĩa của câu chuyện ông Năm Chèo

Mặc dù đó là một câu chuyện dân gian, nhưng người ta vẫn tưởng tượng ra cảnh quan hoang vắng ngắt của tín đồ dân Nam cỗ khi khẩn hoang vùng đất này. Nam bộ lúc bấy giờ là 1 vùng khu đất hoang vu, những người dân lưu vong lần đầu bước đến đây, cảnh vật, đất đai, hầu hết thứ bây giờ đều xa lạ nên họ phải đương đầu với nhiều khó khăn và nguy hiểm. Đặc biệt là phần nhiều vùng đất xấu, số đông cảnh rừng rậm hoang vu. Đối với những người nhập cư, cảnh tượng này bịt đậy một bí mật mà thiết yếu họ cũng không tò mò hết. Cũng chính vì vậy, quy trình khai hoang, mở khu đất ở miền nam xa xứ cũng là một trong quá trình gặp mặt nhiều rủi ro ro, bất trắc. Hầu hết người liên tiếp phải ứng phó với tư tưởng lo lắng. Nỗi sợ này còn in đậm trong văn học tập dân gian phái mạnh Bộ.


*
Ý nghĩa của mẩu chuyện ông Năm Chèo

Những con quái vật mà dân chúng phải đương đầu và buộc phải chiến đấu nhiều nhất trong thời thuộc địa có lẽ là hổ và cá sấu. Đây là nhị loài nguy khốn nhất và được dân gian lưu truyền với rất nhiều câu chuyện ly kỳ nhất. Và mẩu truyện ‘Ông Năm Chèo’ cũng nằm trong dòng chảy của truyện dân gian này. Đó là quý hiếm lịch sử, giá chỉ trị thứ nhất của truyện.

Thứ hai là giá trị văn hóa, mẩu truyện Ông Năm chèo đề đạt thói quen, nếp sống mỗi ngày của người miền nam bộ luôn đính bó cùng với sông nước. Phía nam giới sông ngòi chằng chịt, đường thủy vận chuyển dễ dàng, lớp phù sa sông ngòi tích tụ quanh năm dễ ợt cho câu hỏi tưới tiêu đồng ruộng. Là nơi an cư với ruộng đồng, hoa màu, tắm giặt, giặt giũ, đánh bắt cá cá, đổi hàng, mua sắm …

Ngoài ra, mẩu chuyện Ông Năm Chèo còn làm phản ánh chổ chính giữa linh bái cúng tiên nhân của người miền nam bộ thuở sơ khẩn hoang hoang, diệt trừ thú dữ có lại cuộc sống thường ngày bình yên mang lại nhân dân.

Thứ cha là cực hiếm xã hội, và mẩu chuyện phản ánh lòng tin đoàn kết của fan dân Nam bộ vào thời kỳ đầu tiên phong và lập làng. Khi thiên nhiên lúc đầu gặp các trở ngại, họ đã biết phương pháp cùng nhau tìm hiểu và chiến đấu với động vật hoang dã hoang dã để sản xuất dựng cuộc sống yên bình sinh hoạt vùng khu đất mới. Đồng thời, truyện còn có chức năng đề cao dòng thiện, trừ dòng ác.Ông Năm Chèo là 1 trong những con trang bị độc ác, tuy nhiên nó không trở nên trừng phạt vị nó hiểu được lỗi lầm của chính mình sẽ không hề hại bạn nữa. Do vậy, muốn cuộc sống thường ngày thanh thản con người phải có tác dụng lành lánh dữ, nếu đã phạm lỗi trước thì bắt buộc sám hối để được sống cuộc sống thường ngày thanh thản.

********************

Đăng bởi: THPT Sóc Trăng

Chuyên mục: Tổng hợp

Bản quyền bài viết thuộc trường THPT thành phố Sóc Trăng. Hầu hết hành vi coppy đều là gian lận!